White Heather VN
  • Trang chủ
  • Về chúng tôi
  • Về bạo hành
    • Chung
    • Bạo hành trẻ em
    • Bạo hành người yêu
    • Bạo hành người lớn tuổi
    • Khác
  • Bài viết
    • Tìm hiểu
    • Bàn luận
  • Phòng tranh
    • Khóc Thì Sao 1
    • Khóc Thì Sao 2
    • Yêu không phải cớ 1
    • Yêu không phải cớ 2
    • Chu kỳ của bạo hành
    • Những tác phẩm khác
  • Truyện bạn đọc
    • Giới thiệu mục Kể chuyện
    • Truyện từ bạn đọc
    • Truyện sưu tầm
  • Trang chủ
  • Về chúng tôi
  • Về bạo hành
    • Chung
    • Bạo hành trẻ em
    • Bạo hành người yêu
    • Bạo hành người lớn tuổi
    • Khác
  • Bài viết
    • Tìm hiểu
    • Bàn luận
  • Phòng tranh
    • Khóc Thì Sao 1
    • Khóc Thì Sao 2
    • Yêu không phải cớ 1
    • Yêu không phải cớ 2
    • Chu kỳ của bạo hành
    • Những tác phẩm khác
  • Truyện bạn đọc
    • Giới thiệu mục Kể chuyện
    • Truyện từ bạn đọc
    • Truyện sưu tầm

5 mảnh ghép trong tâm trí một người bạo hành

7/23/2017

1 Comment

 
Why does he do that" là quyển sách về bạo hành của Lundy Bancroft, một nhà văn và nhà tư vấn trị liệu cho bạo hành gia đình và ngược đãi trẻ em. Trong khi hầu hết các tư liệu về bạo hành tập trung vào nạn nhân (thường là nữ), "Why does he do that" đi sâu vào khai thác tâm lý và cách suy nghĩ của những người bạo hành (thường là nam), một điều mà bấy lâu nay ai cũng thắc mắc nhưng chẳng mấy ai thật sự nghiên cứu kỹ. Quyển sách đi sâu vào phân tích cách suy nghĩ, các thủ thuật điều khiển, đánh lừa nạn nhân mà người bạo hành sử dụng, vai trò của người bạo hành trong gia đình đối với con cái, trách nhiệm của họ trước pháp luật và những phương thức được đề ra để giúp họ thay đổi. Bài dịch dưới đây được dịch từ trích đoạn trong chương 1, phần 1 của quyển sách, tập trung về những bí ẩn xung quanh cách hành xử của người bạo hành.
Picture
Art by satoshii
Các chuyên gia chuyên làm việc với những người đàn ông bạo hành và kiểm soát phải đối mặt với các vấn đề phức tạp giống nhau. Tôi từng là một đồng chủ nhiệm của chương trình tư vấn đầu tiên của Hoa Kì – và có lẽ cũng là đầu tiên trên thế giới – cho những người đàn ông bạo hành. Khi tôi bắt đầu tư vấn cho những người bạo hành 15 năm trước, họ làm tôi khó hiểu cũng y như cách mà họ khiến bạn đời của họ cảm thấy khó hiểu vậy. Tôi và đồng nghiệp phải dựng lên một cái nhìn tổng quát từ những manh mối kì lạ giống nhau mà Kristen, Barbara và Laura phải đối mặt. Có nhiều điểm tương đồng thường xuyên xuất hiện trong những câu chuyện mà khách hàng của chúng tôi kể, bao gồm:

1. Câu chuyện về bạo hành của  người đàn ông khác một trời một vực với câu chuyện của người phụ nữ.

Một người đàn ông tên Dale khoảng 35 tuổi kể câu chuyện sau khi anh ta tham gia nhóm tư vấn của tôi:
“Tôi và vợ tôi Maureen đã ở cùng nhau mười một năm. Mười năm đầu, chúng tôi có một cuộc hôn nhân tốt đẹp, và chẳng có vấn đề với bạo hành, bạo lực gì cả. Cô ấy từng là một người con gái tuyệt vời. Rồi khoảng một năm trước cô ấy bắt đầu qua lại với một con phò tên Eleanor, kẻ thực sự không ưa gì tôi. Có một số người chẳng thể chịu nổi khi thấy cảnh người ta hạnh phúc. Cô ta độc thân và rõ ràng là đang ghen tị vì Maureen đang có một cuộc hôn nhân êm ấm, thế là cô ta quyết định phá hoại. Chẳng có ai hòa hợp được với Eleanor, thế nên đương nhiên cô ta chẳng có được một mối quan hệ nào dài lâu cả. Tự dưng tôi lại gặp vận xui khi vợ tôi vướng phải cô ta.
​

Thế là con phò này bắt đầu tiêm nhiễm vào đầu óc vợ tôi những thứ xấu xa về tôi và khiến cô ấy quay lưng với tôi. Cô ta nói với Maureen rằng tôi không quan tâm cô ấy, rằng tôi ngủ với các cô gái khác, đủ thứ dối trá. Và cô ta đang dần đạt được mục đích của mình khi bây giờ tôi và Maureen đã bắt đầu có những cuộc cãi vã ghê gớm. Năm vừa rồi chúng tôi chẳng êm ấm tí nào. Tôi bảo Maureen rằng tôi không muốn cô ấy giao du với ả kia, nhưng cô ấy không chịu nghe. Cô ấy cứ lén tôi để gặp cô kia. Và xem này, tôi chẳng giấu giếm gì cả. Tôi sẽ nói thẳng luôn, đúng là trong năm nay, khoảng hai ba lần gì đó tôi không thể chịu đựng những lời buộc tội và la lối thêm được nữa, thế là tôi đã quật cô ấy xuống rồi tát. Tôi cần được giúp đỡ, tôi không phủ nhận điều đó. Tôi cần phải học cách đối phó với căng thẳng tốt hơn; tôi không muốn cô ấy khiến tôi bị bắt. Và có lẽ tôi vẫn có thể tìm ra được cách nào đó để thuyết phục Maureen không vứt bỏ đi những điều quý giá giữa chúng tôi, bởi vì cứ tình hình này thì cỡ chừng nửa năm nữa là mối quan hệ của chúng tôi sẽ tan vỡ.”


Picture
Source: Uther Webster & Evans

Tôi luôn phỏng vấn bạn đời của các khách hàng sớm nhất có thể sau khi anh ta tham gia vào chương trình. Tôi liên hệ với Maureen qua điện thoại vài ngày sau và nghe câu chuyện của cô ấy:
​

 “Khi tôi mới gặp thì Dale rất tuyệt vời, nhưng trước khi chúng tôi kịp cưới nhau thì đã có vấn đề xảy ra. Anh ấy từ việc nghĩ tôi hoàn hảo quay sang liên tục chỉ trích tôi, và tâm trạng anh ấy có thể trở nên rất tồi tệ chỉ vì những chuyện vô cùng nhỏ nhặt. Tôi đã không thể nghĩ ra cách để giúp anh ấy cảm thấy tốt hơn. Chỉ sau hai tháng cưới nhau anh ấy đã xô tôi lần đầu tiên, sau đó thì cứ khoảng hai ba lần trong năm một đợt bùng phát lại nổ ra. Thường thì anh ta sẽ đâp vỡ một thứ gì đó hoặc giơ nắm đấm lên, nhưng vài lần thì anh ta xô tôi hoặc tát tôi. Có vài năm anh ta không làm thế nữa, điều đó khiến tôi nghĩ mọi chuyện đã qua, thế nhưng điều đó lại tái diễn – nó đại loại là đến theo từng đợt. Và anh ta luôn luôn, luôn luôn sỉ nhục tôi và ra lệnh cho tôi. Tôi đã không thể làm được điều gì đúng đắn cả.

Vô tình, khoảng một năm trước tôi gặp một người bạn mới tên Eleanor. Cô ấy bắt đầu nói với tôi rằng những gì Dale đã làm là bạo hành, mặc dù anh ta chưa bao giờ đấm tôi hay làm tôi bị thương, và rằng tôi chưa từng làm điều gì đáng bị thế. Lúc đầu tôi nghĩ cô ấy chỉ đang làm quá lên, bởi vì tôi có quen nhiều phụ nữ gặp chuyện tồi tệ hơn tôi nhiều. Và Dale có thể rất ngọt ngào và hay giúp đỡ tôi trong những lúc mình không ngờ tới. Tin hay không thì chúng tôi đã có nhiều quãng thời gian tốt đẹp khi ở bên nhau. Dù gì, Eleanor cũng kiểu như khai sáng cho tôi. Thế là tôi bắt đầu phản kháng lại Dale về cách anh ta nói chuyện với tôi, tôi bảo anh ta rằng tôi đang định chuyển ra ngoài sống một thời gian. Và điều xảy ra là anh ta nổi khùng lên. Tôi thề là có chuyện gì đó đã xảy ra với anh ta. Trong tám tháng vừa rồi anh ta đã bẻ trái tay tôi hai lần, một lần khác thì anh ta ném tôi qua một cái ghế khiến lưng tôi tê điếng. Nên cuối cùng tôi dọn ra. Bây giờ thì tôi không có dự định quay lại với anh ta, nhưng tôi nghĩ nó còn phụ thuộc một phần nào đó vào những gì anh ta đạt được trong chương trình cho người bạo hành.”

Hãy chú ý sự tương phản rõ ràng. Dale mô tả mười năm đầu của cuộc hôn nhân là không có bạo hành trong khi Maureen lại kể về những lần sỉ nhục và tấn công thể xác trong những năm đó. Maureen nói rằng Eleanor đã giúp đỡ và ủng hộ cô ấy trong khi Dale cho rằng Eleanor khiến vợ mình trở nên xấu tính và chia rẽ hai người. Dale nói rằng hai người vẫn còn ở bên nhau trong khi Maureen kể rằng hai người đã tan vỡ. Mỗi người đều cho rằng người còn lại đã gây ra vấn đề. Làm thế nào mà nhận thức của họ lại mâu thuẫn đến như vậy? Trong những chương tiếp theo chúng ta sẽ khám phá suy nghĩ của người đàn ông bạo hành để trả lời câu hỏi tại sao quan điểm của Dale lại méo mó đến như thế.

2. Anh ta ghen một cách điên cuồn, nhưng mặt khác anh là một người rất lý trí.
Picture
Source: Graeme McCormack

​Một ngày nọ, trong nhóm điều trị, một khách hàng trẻ tên Marshall kể lại một lần gây gổ với vợ mình. Chuyện xảy ra một tuần trước đó:


“Tôi và vợ hẹn gặp nhau ở dưới sảnh của một tòa nhà nơi cô ấy làm việc để cùng nhau đi ăn trưa. Tôi đứng đợi gần thang máy, và khi cuối cùng cô ta cũng đi ra thì tôi thấy cô ta đứng một mình với một gã trai ưa nhìn. Anh ta có một vẻ mặt gì đó, và vợ tôi cũng vậy, tôi không biết mô tả như thế nào, nhưng tôi biết có chuyện gì đó đang diễn ra. Tôi bảo, “Như thế là thế nào?,” và cô ta giả bộ như không biết tôi nói gì hết. Điều đó khiến tôi khó chịu vô cùng, và tôi đoán là kiểu như tôi đã hét lên với cô ấy. Có lẽ tôi đã hơi to tiếng hơn mức cần thiết. Dù gì, tôi cũng đã nổi điên, và tôi nói rằng, “Mày đang mần cái thằng trong thang máy có đúng không? Đừng có lừa tao, con đĩ, tao không phải đồ ngu.” Thế nhưng cô ta cứ giả ngu giả ngơ, nói rằng cô ta không hề biết gã kia, một lời nói dối trắng trợn.”

Marshall ghen cực kì, nhưng tôi đã làm việc với anh ta đủ lâu để biết rằng anh ta không hề bị điên. Anh ta là một người khá tỉnh táo và có lý trí trong nhóm, có lịch sử làm việc ổn định và các mối quan hệ bạn bè bình thường, không hề tỏ ra những dấu hiệu của việc sống trong hoang tưởng hay ảo giác. Anh ta đơn giản là không có triệu chứng của thứ bệnh tâm thần nghiêm trọng mà có thể khiến anh ta nghĩ rằng vợ mình quan hệ tình dục trong thang máy trong tư thế đứng với đầy đủ quần áo trên người. Marshall phải biết rằng lời buộc tội của mình là không đúng. Và khi tôi đối diện với anh ta, anh ta đã thừa nhận điều đó.
Xét rằng những người bạo hành ghen tuông hóa ra lại có thể nhận thức được thực tế một cách tỉnh táo, vậy tại sao họ lại có thể đưa những lời buộc tội có vẻ điên khùng như vậy? Có điều gì làm họ thích thú khi hành động điên khùng?  Làm như thế thì họ đạt được điều gì? (Tác giả đã đưa ra lời phân tích trong chương 3 của quyển sách.)

3. Anh ta thành công trong việc kéo mọi người về phe mình và chống lại cô ấy.
Picture
Psychology Today

​Martin, một người đàn ông gần ba mươi, tham gia nhóm của tôi song song với việc gặp một nhà trị liệu cá nhân. Ngày đầu tiên anh ta nói với tôi rằng anh ta không chắc liệu mình có vấn đề gì hay không, nhưng cô bạn gái lâu năm Ginny đang định chia tay với anh ta vì cô ấy cho rằng anh ta bạo hành. Anh ta tiếp tục miêu tả những lần anh ta xúc phạm hay ngó lơ Ginny và cố tình khiến cô ấy cảm thấy đau đớn về mặt tinh thần “để cho cô ấy biết được cảm giác mà tôi phải chịu khi cô ấy làm tổn thương tôi”. Anh ta còn thừa nhận về những lần hạ nhục Ginny trước mặt người khác, tán tỉnh phụ nữ khi anh ta giận dỗi cô ấy, quậy banh lên để phá hỏng vài sự kiện quan trọng trong đời Ginny. Anh ta biện minh cho những hành động của mình với lý do anh ta cảm thấy bị tổn thương bởi cô ấy.

Như một thủ tục thường lệ trong khi đánh giá Martin, tôi liên hệ với nhà trị liệu riêng của anh ta để so sánh về những nhận định. Nhà trị liệu này hóa ra lại có những ý kiến khá mạnh mẽ về vụ này:

NHÀ TRỊ LIỆU: “Tôi nghĩ đó là một sai lầm lớn của Martin khi tham dự chương trình cho người bạo hành của ông. Anh ta có lòng tự trọng rất thấp; anh ta tin vào tất cả những điều xấu mà người ta nói về anh ta. Nếu ông nói rằng anh ta là một người bạo hành, điều đó chỉ khiến anh ta suy sụp thêm thôi. Bạn gái anh ta đập vào mặt anh ta cái mác bạo hành suốt, bởi những lí do của chính cô ta. Ginny có những vấn đề nghiêm trọng về kiểm soát, và cô ta mắc chứng rối loạn cưỡng chế. Cô ta cần điều trị. Tôi cho rằng để Martin tham gia chương trình của ông chỉ khiến cho cô ta đạt được mục đích của mình.”
BANCROFT: “Vậy là bà đã thực hiện vài buổi tư vấn với họ?”
NHÀ TRỊ LIỆU: “Không, tôi gặp riêng anh ta.”
BANCROFT: “Bà đã gặp cô ấy bao nhiêu lần rồi?”
NHÀ TRỊ LIỆU: “Cô ta chưa bao giờ gặp tôi cả.”
BANCROFT: “Vậy là bà phải rất thường xuyên liên lạc với cô ấy qua điện thoại nhỉ?”
NHÀ TRỊ LIỆU: “Không, tôi chưa nói chuyện với cô ta.”
BANCROFT: “Bà chưa nói chuyện với cô ấy? Bà đã gán cho Ginny một chẩn đoán y học chỉ dựa trên những gì Martin mô tả về cô ấy?”
NHÀ TRỊ LIỆU: “Đúng, nhưng ông cần hiểu rằng chúng ta đang bàn về một chàng trai thông minh và sâu sắc hiếm có. Martin đã kể cho tôi nhiều chi tiết, và anh ta là một người sáng suốt và nhạy cảm.”
BANCROFT: “Nhưng anh ta đã thừa nhận về những lần bạo hành tâm lý nghiêm trọng đối với Ginny, mặc dù anh ta không gọi nó như thế. Một người đàn ông bạo hành không phải là một nguồn đáng tin cậy về bạn gái anh ta.”

Không may, điều mà Martin nhận được từ nhà trị liệu riêng của mình là một cái nhãn công nhận chính thức cho sự phủ nhận của anh ta, đó là quan điểm Ginny bị bệnh tâm thần của anh ta. Làm cách nào mà anh ta có thể nhào nặng quan điểm của nhà trị liệu và khiến bà ấy chọn lập trường như thế? Làm thế nào mà những người bạo hành lại tài tình đến vậy trong việc tuyển mộ những người đồng chí hướng với mình, thỉnh thoảng bao gồm cả những người có địa vị và tầm ảnh hưởng đáng kể, và tại sao họ lại muốn thế? (Những câu hỏi này sẽ là tâm điểm của chương 11, “Những người đàn ông bạo hành và đồng minh của họ.”)

4. Trong một số trường hợp anh ấy có vẻ như mất kiểm soát, nhưng những hành vi có kiểm soát nhất định khác của anh dường như có vẻ rất tính toán.
Picture
Source: Jon Jacobsen

​Nhiều năm trước, một người đàn ông trẻ tên Mark đến một trong những nhóm dành cho người bạo hành của tôi. Khi một thân chủ tham gia chương trình, tôi đặt những mục tiêu hành vi với anh càng sớm càng tốt. Tôi thường bắt đầu bằng cách hỏi, “Ba hay bốn câu phàn nàn về anh mà bạn đời anh hay nói nhất là gì?” Câu trả lời của Mark là:

 “Một trong những điều mả Eileen thường hay cằn nhằn tôi nhất là cô ấy nói tôi làm ngơ cô ấy. Cô nói tôi đặt cô ấy vào mức độ ưu tiên thấp và lúc nào cũng muốn làm những chuyện khác thay vì ở bên cạnh cô, vì thế cô cảm thấy như cô chẳng là gì cả. Tôi thích dành thật nhiều thời gian cho riêng mình, hoặc để thư giãn và xem ti vi. Tôi đoán tôi có vẻ hơi thờ ơ với cô ấy thật.”

Dựa theo lời kể của Mark, tôi đã viết gần ngay đầu bản Kế hoạch Hành vi của anh: “Dành nhiều thời gian với Eileen. Ưu tiên cho cô ấy nhiều hơn.”

Rất khó để liên lạc với Eileen qua điện thoại, nhưng ba tuần sau đó cô cuối cùng cũng gọi tôi, cùng với một câu chuyện bất ngờ để kể:

“Một vài tuần trước khi Mark bắt đầu chương trình của anh, tôi nói anh ấy rằng tôi cần được nghỉ ngơi khỏi mối quan hệ này. Tôi không thể chịu đựng những lời la mắng và sự ích kỷ này thêm được nữa. Anh ấy còn không để tôi ngủ. Nên tôi chẳng còn muốn nói chuyện với anh ấy một thời gian; tôi phải dành thời gian đi xa để lấy lại bản thân mình. Tôi trấn an anh ấy rằng mối quan hệ này chưa chấm dứt, và chúng tôi sẽ cố gắng làm việc về chuyện trở về với nhau một vài tháng sau khoảng thời gian nghỉ.
​

 Sau đó, vài tuần sau, anh ấy đã gọi tôi và nói rằng anh đã đăng ký vào một chương trình dành cho những người bạo hành. Anh ấy nói rằng chuyên gia tư vấn của anh muốn anh dành nhiều thời gian hơn với tôi và đã viết chuyện này lên tờ giấy của anh ấy, và chương trình bảo anh rằng ở gần tôi là một phần của việc mà anh cần làm để cải thiện những vấn đề của mình. Vậy là tôi bắt đầu hẹn hò với anh lại. Tôi muốn bất kể điều gì sẽ xảy ra tốt nhất để giúp anh thay đổi. Nói thật với anh tôi có thể dành thêm một ít thời gian để nghỉ ngơi, nhưng nếu đó là điều mà chương trình anh đề nghị…”


Mark đã thành công trong việc thao túng chương trình người bạo hành để phù hợp với những mục đích của anh ta. Tôi đã giải thích cho Eileen chuyện xảy ra và xin lỗi về việc chương trình của tôi đã đổ thêm vào những vấn đề mà cô vẫn còn đang có với anh ấy. Mức độ cao của sự thao túng mà Mark đã sử dụng không phải không phổ biến ở những người đàn ông bạo hành, không may thay. Làm sao mà những người bạo hành có thể có khả năng tính toán đến như vậy nhưng ở những khoảng thời gian khác lại dường như vô cùng mất kiểm soát? Mối quan hệ ở đây là gì? Những câu trả lời có thể được tìm thấy ở Chương 2, nơi chúng ta quan sát kỹ lưỡng những lời biện hộ mà những đàn ông bạo hành sử dụng để làm lý do cho hành vi của họ.
 
5. Đôi khi anh ấy có vẻ rất thay đổi, nhưng nó thường tan biến
Picture
Source: wuukasch

​Carl là một người đàn ông 26 tuổi đã từng bị bắt giữ lặp đi lặp lại về tội hành hung gia đình và cuối cùng đã phải nhận vài tháng trong tù. Anh nói với tôi trong một buổi trị liệu theo nhóm:


“ Vô tù là giọt nước tràn ly cuối cùng. Cuối cùng tôi cũng nhận ra được rằng tôi phải ngưng đổ lỗi những vấn đề của tôi cho tất cả mọi người khác và thay vào đó là nhìn vào bản thân. Anh em bạn tù cũng đã nói điều như vậy với tôi: Nếu cậu không muốn trở vào đây, cậu phải thực tế với bản thân cậu đi. Tôi nóng nảy, và cũng hơi có tính ác độc nói thật với anh, và tôi phải đối mặt với nó. Tôi không muốn quay vào đó vì bất kỳ điều gì nữa đâu. “

Vào cuối mỗi buổi tư vấn, Carl thường nói những câu bình luận như, “Tôi có thể thấy rằng tôi thật sự cần phải dành thời gian để cải thiện thái độ của mình" và “Tôi đã học được rất nhiều trong buổi tối hôm nay về những lời biện hộ giữ tôi khỏi sự thay đổi." Anh đã nhìn tôi một đêm và nói, “Tôi thật sự rất vui mừng đã gặp anh, vì tôi nghĩ nếu tôi không nghe những điều anh nói, tôi sẽ thẳng đường quay lại vô tù. Anh đang giúp tôi giữ đầu óc mình thẳng thớm lại đó."


Tôi đã liên lạc với bạn gái của Carl, Peggy, qua điện thoại và bắt đầu hỏi cô về lịch sử vấn đề với bạo hành của Carl. Cô ấy có vẻ bồn chồn và không thoải mái một cách rõ rệt. Tôi vô cùng nghi ngại rằng Carl đang nghe cuộc nói chuyện, vậy nên tôi nghĩ ra một cái cớ để chấm dứt sớm.  Tuy vậy, khi Carl ở nhóm của tôi tuần kế tiếp, tôi để người đồng trưởng nhóm với mình quản lý buổi tư vấn và lẻn ra ngoài để gọi Peggy thêm cuộc nữa, xem nếu cô cảm thấy thoải mái hơn để nói không. Lần này cô trút tôi một tràng:
 
“Mỗi tuần Carl từ chương trình của anh về nhà trong trạng thái vô cùng tức giận. Tôi sợ ở quanh nhà vào tối thứ Tư, là lúc mà anh ta có buổi trị liệu theo nhóm. Hắn nói rằng chương trình là thứ toàn vớ vẩn, và hắn sẽ không phải ngồi đó bị xúc phạm bởi những người như anh nếu như tôi không gọi cảnh sát, và hắn nói rằng tôi biết cuộc cãi nhau tối hôm đó dù gì đi nữa thì cũng là lỗi của tôi. Hắn nói hắn đặc biệt ghét thằng cha Lundy. Vài đêm trước tôi bảo hắn dừng đổ lỗi cho tôi chuyện hắn phải đi tư vấn, và hắn đã đánh mạnh tôi vào cạnh cửa và nói nếu tôi không câm miệng hắn sẽ bóp cổ. Tôi nên gọi cảnh sát nhưng lần này hắn được gởi đi hai năm vì hắn đang trong thời gian hưởng án treo, và tôi lo sợ rằng chuyện đó đủ làm hắn muốn giết tôi khi hắn ra tù. “

 Peggy sau đó tiếp tục miêu tả lịch sử những trận đánh đập mà cô phải chịu từ bàn tay của Carl trước khi anh ta vào tù: những đôi mắt bầm tím, món đồ gỗ bị đập gãy, thời khắc anh ta kề con dao vào cổ họng cô. Anh ta lần nào cũng đổ mỗi lần đánh là lỗi của cô, bất kể sự tàn bạo của việc bạo hành của anh ta hoặc sự nghiêm trọng của những chấn thương của cô đến như thế nào.

Sau khi nói chuyện với Peggy, tôi trở lại buổi trị liệu theo nhóm, nơi Carl lại kể quá trình cảm thấy tội lỗi và tự khám phá bản thân thường lệ của mình. Tôi dĩ nhiên không nói gì; nếu anh ta biết Peggy kể tôi biết sự thật, cô ấy sẽ bị vô cùng nguy hiểm. Sớm ngay sau buổi này, tôi đã báo cáo với người quản chế của anh ta rằng anh ta không phù hợp với chương trình của chúng tôi nhưng không đưa ra lý do thật.

Carl đã tạo vẻ ngoài của việc học được nhiều điều ở mỗi buổi tư vấn, và những bình luận của anh ta cho thấy sự nhìn nhận nghiêm túc về những vấn đề, bao gồm những hiệu ứng của việc bạo hành của anh ta lên bạn tình của mình. Điều gì đã xảy ra mỗi tuần trong tâm trí của anh ta trước khi anh ta về nhà? Làm thế nào mà một người bạo hành có thể thu được một sự thấu suốt vào trong những xúc cảm của anh ta đến như vậy và vẫn hành xử một cách vô cùng tàn ác? Và làm sao để sự thay đổi thật sự bắt đầu? (Chúng tôi sẽ quay lại với những câu hỏi này ở chương 14, “Quá trình của sự Thay đổi.”)

​
Picture
Source: The Artidote, artist yet unknown
Đây chỉ là một số ít trong những câu hỏi đầy bối rối đối diện với bất kỳ ai - bạn tình của một người đàn ông bạo hành, một người bạn, hoặc một chuyên gia - những người đang tìm kiếm những cách hiệu quả để phản ứng với hành vi bạo hành. Tôi đã nhận ra, qua kinh nghiệm của mình với hơn hai ngàn người bạo hành, rằng người đàn ông bạo hành muốn trở thành một bí ẩn. Để thoát khỏi hậu quả hành vi của anh ấy và để tránh phải đối mặt với vấn đề của mình, anh cần thuyết phục tất cả mọi người xung quanh mình - và cả chính anh - rằng hành vi của anh không thể hiểu được. Anh cần đối tác của mình tập trung vào tất cả mọi điều trừ những nguyên nhân thật sự của hành vi của mình. Để nhìn thấy người bạo hành như anh ấy thật sự là, lột bỏ từng lớp của mơ hồ, những thông điệp xen lẫn tốt xấu, và dối lừa. Như bất kỳ ai có một vấn đề nghiêm trọng, những người bạo hành làm việc cật lực để giấu kín bản chất thật của họ.

 Một phần của việc làm thế nào mà người bạo hành thoát khỏi đối diện chính mình là bằng cách thuyết phục bạn rằng bạn là nguyên nhân của hành vi của họ, hoặc ít nhất bạn chia sẻ phần nào lỗi lầm. Nhưng bạo hành không phải là một sản phẩm của những lực xấu thúc đẩy sự thay đổi của mối quan hệ, và bạn không thể làm mọi thứ tốt đẹp hơn bằng cách thay đổi chính hành vi của bạn hoặc bằng cố quản lý bạn tình của mình tốt hơn. Bạo hành là một vấn đề hoàn toàn nằm bên trong người bạo hành.

 Qua những năm làm việc trực tiếp với các người bạo hành và những bạn tình của họ, tôi đã tìm ra rằng những sự thật nằm sau người bạo hành bí hiểm dần dần tiến ra ánh sáng tạo thành một bức tranh càng ngày càng trở nên dễ hiểu với tôi. Những trang kế tiếp sẽ đưa bạn qua các mảnh ghép mà tôi đã nhìn thấy chúng rơi vào đúng chỗ từng chiếc một, bao gồm:
  • Tại sao những người bạo hành thường quyến rũ trong những mối quan hệ lúc ban đầu nhưng không giữ nguyên tính như vậy-Những dấu hiệu cảnh báo sớm có thể bí mật cho bạn biết rằng bạn có thể đang quan hệ với một người đàn ông bạo hành hoặc có tính kiểm soát là gì
  • Vì sao tâm trạng của anh ấy thay đổi nhanh như chớp
  • Điều gì diễn ra trong tâm trí của anh ấy và làm thế nào mà suy nghĩ của anh gây ra hành vi bạo hành
  • Vai trò mà chất cồn và thuốc đóng góp - và không đóng góp - trong bạo hành bạn tình
  • Tại sao từ bỏ một người đàn ông bạo hành không luôn luôn giải quyết vấn đề
  • Làm thế nào để biết một người bạo hành đang thật sự thay đổi - và điều nên làm khi anh ấy không thay đổi
  • Làm sao để bạn bè, họ hàng, và những thành viên khác trong cộng đồng có thể giúp đỡ để ngăn chặn bạo hành
  • Vì sao nhiều người đàn ông bạo hành có vẻ như đang gặp khó khăn về bệnh tâm thần -  và vì sao họ thường không bị

Chúng ta sẽ tìm hiểu những câu trả lời cho những câu hỏi này qua ba mức độ. Mức độ đầu tiên là suy nghĩ của người bạo hành - thái độ và niềm tin của anh ta - trong những tương tác hằng ngày. Thứ hai là quá trình học hỏi của anh ta, qua đó mà suy nghĩ của anh ta bắt đầu phát triển đầu đời. Và thứ ba bao gồm những phần thưởng anh ta gặt hái từ kiểm soát bạn tình của mình, khuyến khích anh ta tiếp tục sử dụng hành vi bạo hành một cách lặp đi lặp lại. Trong khi chúng ta lau đi tấm màn sương khói lừa dối của người đàn ông bạo hành với những hiểu biết này, bạn sẽ nhận ra bạo hành xem ra ít bí ẩn hơn nhiều khi nó xuất hiện lúc ban đầu.

Trong tâm trí của người bạo hành, có một thế giới của những niềm tin, nhận thức, và phản hồi trùng khớp với nhau bằng một cách hợp lý bất ngờ. Hành vi của anh ta có hiểu được. Dưới bề mặt của sự vô lý và bùng nổ, có một con người với một vấn đề có thể hiểu - và giải quyết được. Nhưng anh không muốn bạn đoán ra được.

Người bạo hành tạo ra sự bối rối bởi vì anh ta phải làm như vậy. Anh ta không thể kiểm soát và hăm doạ bạn, anh ta không thể thuyết phục những người quanh anh ta đứng về phía mình, anh ta không thể cứ thoát khỏi những hậu quả của hành động của anh ta, trừ khi anh ta quăng tất cả khỏi suy đoán của họ. Khi thế giới bắt kịp với người bạo hành, quyền lực của anh ta bắt đầu tan rã. Vì vậy chúng ta sẽ du hành qua đằng sau tấm mặt nạ của người bạo hành tới trung tâm vấn đề của anh ta. Hành trình này rất quan trọng đối với sức khoẻ và sự hồi phục của những phụ nữ và trẻ em bị bạo hành, vì một khi bạn đã thấu hiểu cách tâm trí bạn tình của bạn làm việc như thế nào, bạn có thể bắt đầu khẳng định lại sự kiểm soát của chính đời mình. Lật mặt nạ người bạo hành cũng giúp cho cả người bạo hành, bởi vì anh ta sẽ không đối diện - và vượt qua - vấn đề huỷ hoại vô cùng to lớn của mình chừng nào anh có thể còn ẩn mặt.


Chúng ta càng hiểu rõ bạo hành thì chúng ta càng dễ tạo dựng một gia đình, một mối quan hệ an toàn và hạnh phúc. Và tình yêu là phải như vậy: an toàn và hạnh phúc.

Biên dịch: Méo, Cus
Biên tập: Đoàn Huỳnh Kim, Zen
Họa sĩ: satoshii

1 Comment
Phuong
7/24/2017 11:07:44

Các bạn dịch cả phần sau được không ạ?

Reply



Leave a Reply.

    Picture
    Thạch nam trắng - loài hoa của sự bình phục và đạt được ước mơ.
Powered by Create your own unique website with customizable templates.